Tuy Hòa

– Nhà thơ Ngô Quan Miên sinh ngày 27 tháng 9 năm 1925. Khi còn trẻ, ông là hàng xóm của Hà Tây Ba Vì, nhà thơ Tân Đà ở làng Khe Thượng. Chính tác giả đã thề sẽ đi du lịch khắp đất nước để nuôi dưỡng niềm đam mê viết lách mà Ngô Quan Miên lớn lên cùng.

Là một công nhân nông trại và sau đó chuyển sang viết lách, Ngô Quân Miên trở nên nổi tiếng với hai bài thơ “Qua Pont de la”. Duong River và Don đã được một công nhân xây dựng giành được giải thưởng báo Văn Nghệ năm 1960. Ngoài việc là một nhà thơ và dịch giả người Pháp, Ngô Quan Miên còn sở hữu 15 cuốn sách quý và cũng là biên tập viên của tờ báo Đốc Bảo. Ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà báo IV Việt Nam. Sau một thời gian bị bệnh, anh qua đời lặng lẽ.

Nói về Ngô Quân Miên, có lẽ hầu hết giới văn học đều nghĩ ngay đến hai câu thơ: Họ lại vặn vẹo thân xác. “Tuy nhiên, cuộc hành trình thơ của Wu Quanminiến rất đa dạng.

Ông viết” Hãy cho anh ta một “Công nhân xây dựng”

“Tôi sẽ làm một số công việc. Mùa này qua mùa khác, ngủ một lúc. Trên gạch đỏ, khi ba lô bắt đầu “.

– Trong khoảng thời gian đẹp của” mùa hoa huệ “” (

), tôi mặc một chiếc áo mỏng, khoe hương thơm giữa một ngày xanh. . — Trở lại “Quê hương tôi”

“Mẹ mất tích. Tôi nghe thấy giọng nói của mẹ tôi bằng giọng nói của dì tôi”

– Về đắm mình trong “đôi cánh chim” – – Cánh chim mất ý thức quá sớm. Vùng đất của mùa của nó đã thay đổi. “

Và đã viết một cách tỉ mỉ” Những bài thơ viết bằng thơ “

” Mùa hương chưa kết thúc, không dám đánh mất quá khứ ở bất cứ đâu, xin hãy để bụi phấn nhỏ bé không ngừng thiền định “— -Nhà thơ Ngô Quan Miên (Ngô Quan Miên) đã khiêm nhường và đạo đức trong suốt cuộc đời. Ông giấu nó, nhưng những bài thơ của ông vẫn tỏa sáng trên thế giới.