Cuốn sách dày 300 trang này ghi lại nhiều thăng trầm trong cuộc đời của bà, từ một cô gái 16 tuổi trốn nhà theo cách mạng cho đến khi về già. người lớn. Cô từng làm nhiều công việc như y tá, nghiên cứu chất nổ, làm báo trong khu vực chiến tranh Việt Nam, bác sĩ và quan chức văn hóa. Sau đó, bà cùng đạo diễn người Pháp Joris Ivens (Joris Ivens) quay phim Vĩ tuyến 17 – phim tài liệu về Chiến tranh Nhân dân, rồi chuyển sang chiến trường nghiên cứu, đến năm 1967 thì nghỉ hưu. Sau khi nghỉ hưu, cô mở phòng tranh tại TP HCM và hỗ trợ nhiều nghệ sĩ. Nghề nghiệp.
Nhà văn Xuân Phương (Trung cấp) đoạt giải tại TP.HCM sáng 19/2. Nhiếp ảnh: Hồ Huy Sơn.
Theo hội đồng chuyên môn, tác phẩm của Xuan Fuen đã làm sống dậy những xáo trộn, đau thương và bi kịch của đất nước trong gần một thế kỷ qua. Là một nhà biên kịch và quay phim tài liệu, cô sử dụng ngôn ngữ văn học và điện ảnh hài hòa để giúp trí nhớ phong phú hình ảnh, âm thanh và nâng cao hiệu quả cảm xúc của người đọc.
Tác giả cho biết động lực sáng tác của cô là muốn loại bỏ những giai điệu ẩn chứa trong lòng, liên quan đến cuộc đời cô và nhiều nhân vật. Mở đầu cuốn sách, cô nghĩ về cuộc đoàn tụ của mẹ mình tại Pháp sau hơn 40 năm xa cách. Xuan Fu cho biết: “Mình quyết định viết lại vì mong gia đình quan tâm sẽ hiểu rõ hơn về những gì mình đã trải qua, và vì tuổi trẻ ai chưa trải qua chiến tranh.” Trước Gành Công Hồ, Xuân Phương đã có một hồi ký Áo dài. Đài, viết bằng tiếng Pháp, được in và xuất bản tại Paris bởi phiên bản Plon, sau đó được dịch sang tiếng Anh và tiếng Ba Lan.
Huệ ký “Cồng chiêng” trước mặt Xuân Phương. Ảnh: NXB Văn hóa Nghệ thuật. Ngoài Cung Xuân Phủ, hội đồng chuyên môn còn trao giải cho tác phẩm “Đạt K” của nhà văn Pei Guang (một câu chuyện về thời kỳ hậu chiến khó khăn), nhà văn Cao Xzi và “Clicker in the Age of Fools” ” – Tập thơ duy nhất đoạt giải năm nay. Mỗi giải trị giá 16 triệu đồng.
Ban tổ chức cũng trao giải hồi ký “Kỷ nguyên Mũ Rơm” (hơn 8.000 đồng), là tập truyện ngắn về thời sự mới. Midi de Vũ Văn Song Toàn, Tiểu luận-Đi tìm thẩm mĩ văn học của Trần Hoài Anh.