Trấn Giang
Tự tình mùa thu
Anh sẽ gặp gió heo may Em biết anh một mình mùa thu Gió làm môi em mềm, nụ hôn ngọt ngào nhìn chiều thu …— – –Không có chuyện cổ tích nào trong truyện cổ tích
Khi nghèo khó, chân còn hôi bùn. Em vẫn xế chiều ôm lưng trâu. Tôi mơ thấy cây cầu trong truyện cổ tích …
Sau đó ngôi làng trở thành tiền tệ và để lại con đường của nhà máy. Sau khi qua đêm, tôi chợt tỉnh giấc và trở thành một câu chuyện cổ tích nhẹ nhõm.
Tôi đang hoàn toàn tập trung vào việc tìm đồng phạm. Tôi bắt bạn đi chân đất và chân đất … Tôi hy vọng sẽ tìm thấy ghi chú một cách đáng buồn. Nhìn lại những cánh đồng, Hố Trâu … giờ chỉ còn xi măng. Trong lúc hỗn loạn, anh gọi tôi về nhà. Tôi đã nghĩ rằng đó là mùa đông! Vì đôi mắt quên sầu mùa cũ lá rơi, che lấp lời tỏ tình Cuối mùa nốt nhạc… Sau một mùa đẹp, em ngập ngừng tự nhủ tình đã qua cửa. của trời
8 Tháng mùa thở đã qua, khóc dưới chân buồn không bước chân, em ở đâu? Bao ước mơ: Mùa buồn tháng tám, em có biết hay không …