Phong Việt là một trường hợp đặc biệt của thơ Việt Nam. Tháng 12 năm 2012, cô xuất bản tập thơ đầu tay “Qua tình yêu”, thành công rực rỡ. Cuối năm 2013, tập thơ “Từ yêu đến yêu” cũng được tái bản hai lần. Đầu tháng 12, Phong Việt trở lại với độc giả với tập thơ thứ ba “Sinh ra để cô đơn”.
Bìa cuốn sách “Sinh ra tử”.
Có rất nhiều bài thơ giải thích Phong Việt thành công, biết cách quảng cáo, gây ấn tượng tâm lý người đọc. Nhưng không thể phủ nhận rằng Phong Nguyệt đã kêu gọi và đồng cảm với cảm xúc của người đọc. Mỗi bài thơ đều mang một tâm trạng gắn kết, như một thứ gì đó sinh ra từ những rắc rối với tình yêu không trọn vẹn (qua tình yêu), hương vị ngọt ngào và niềm tin mãnh liệt vào hạnh phúc (từ yêu đến được yêu). Trong “The Third Book”, tác giả tập trung vào sự cô đơn.
—
—
—
—
—
—
Tập thơ như một câu hỏi chưa có lời giải: “Sinh Cô đơn? Tại sao, tại sao chúng ta phải cô đơn sâu thẳm trong trái tim mình từ khi sinh ra “, như một lời khẳng định chắc nịch:” Chúng ta sinh ra là để cô đơn! “.—— Với nhiều bài thơ khác nhau, tác giả dẫn dắt người đọc đến một mình hành trình. Ở Phong Việt, cảm giác cô đơn mỗi ngày lan tỏa đến mọi người giống như uống cà phê buổi sáng uống “trái tim cần vị đắng”. Đôi khi bất chợt như một chiều mưa, ta thấy mình lẻ loi giữa màn mưa trắng xóa. Đôi khi nỗi cô đơn trở thành bầu bạn với ta hàng ngày như những điều ta đã quen thuộc: “Ta thấy cô đơn / thương tiếc / ấu trĩ từ thuở mới lớn, già đi trong vòng tay trăm ngàn năm / đang mang …”
Phong Việt Đại diện cho chu kỳ cảm xúc sinh ra từ sự cô đơn. Những bài thơ của anh không đẩy cảm xúc về phía cô đơn mà khơi gợi động lực chia sẻ. Vì cô đơn nên cảm xúc của nhân vật trữ tình rất mong muốn được yêu thương, thấu hiểu và chia sẻ. Vì vậy, cô đơn chính là thứ níu kéo con người ta lại với nhau. Tuy nhiên, yêu xa là chưa đủ, vì vậy, chúng ta càng khao khát dục vọng, chúng ta sẽ cô đơn. Tác giả đã thể hiện rõ quan điểm về chu trình cảm xúc trong bài “Bàn tay chở yêu thương”: “Tưởng đã bình yên thì sóng bắt đầu / Vui chẳng lo / Đi bên nhau vui em ơi. Đừng bao giờ bỏ cuộc / lại cố chấp đau khổ, thấy lòng mình trong veo / như dòng chảy ngược / Mình sinh ra là một mình! “
Lin Si