Nguyễn Thị Thu Hiền

– (Cưới chàng nào phần 11)

Hôm đó mình đến đó chơi mà lòng nôn nao lắm. Chúa ơi, tôi có nên lấy cô ấy không? Mẹ bạn có sợ hãi không? Còn bạn, đây có phải là nhà ga của tôi không? Tôi có thể dành phần đời còn lại của mình một cách an toàn không? Chúng tôi không biết rằng một ngày nào đó anh ấy sẽ nghe lời mẹ và đưa tôi ra khỏi nhà! … Nhưng này, mẹ chồng tương lai phải nói như vậy, nhưng không có nghĩa là sâu trong lòng. Nào, hãy buông bỏ và tiếp tục yêu nó!

Vậy là hai năm yêu nhau, ngoài tình còn có heo chứng. Anh ta và chúng tôi trừ một nửa tiền lương hàng tháng rồi bỏ lợn đi. Đủ để mua sắm đồ đạc cho rạp cưới. Hạnh phúc và sung sướng nhưng bản thân tôi lại có một cảm xúc khác: Tiếc thật! Mẹ chồng không thể dọn giường cho …

Cuộc sống không bao giờ là màu hồng. Nó sẽ không bao giờ là màu đen chết tiệt. Biết rằng cơ có màu là tổng số lỗ không đều nhau. Có lẽ vì vậy mà sau khi quan hệ, chuyện ấy bắt đầu trở nên thất thường.

Đây là lời nói cởi áo cưới xinh đẹp … Tội nghiệp. Tất cả tiền đã được đưa cho anh ta. Chỉ còn hai triệu cho anh ta. Cô cũng không đưa ra danh sách hạnh phúc của người thân hay bạn bè. Tất nhiên, những người trong tương lai sẽ tin vào tôn giáo. Mẹ nói: “Ai cũng sướng như nhau, con gì trong danh sách đó!” Lúc đó, tôi hỏi: “Sau đám cưới, có khi nào mẹ rủ con ra nhà hàng ăn uống không?” Bây giờ, tất cả những gì con tiêu là tiền của mẹ. Quá nhiều tay đã chết. Bây giờ, bạn phải tự mình mở miệng. Hai trái tim vẫn còn nợ những giao dịch trên thị trường chứng khoán với nhau: kinh doanh, tiết kiệm một ít tiền, và sau đó sinh con. Anh lôi kéo:

– thôimật ong! — Tiền ở đâu?

– Đây là 2 triệu (trong túi xách của anh ấy có một tờ tiền nhỏ)

– Trời ơi, 2 triệu đi vòng quanh Hồ Tây à? Hay về Gia Lâm, thuê nhà nghỉ, ở đó vài ngày rồi về?

– Vâng, ý tưởng của tôi rất hay. Để tôi hiểu, nếu bạn đến Jialin, bạn có thể ăn hoặc sống … gần một tuần! – – – gì…? (Tôi hét lên khi anh ta mỉa mai anh ta)

– Hi …—— Anh đánh tôi chết, ăn thịt, còn lại nằm trên tủ và để trái cây ở đó!

– Vâng, tôi đang nói đùa, tôi đang nói đùa. Tuy nhiên, số tiền nhỏ này có thể chảy về những nơi như Hà Tây. Chúng tôi đi bộ trong ba ngày .—— Vâng … Vâng … Vậy đó. Tôi không có tiền, tôi phải trả nợ. Không có vấn đề gì nếu bạn không rời đi. Nó có thể tốn tiền, nhưng nó không phải là một ý kiến ​​hay nếu bạn cân nhắc việc kiếm tiền. Số tiền này sẽ cho phép bạn trả các chi phí của Mr. Fan. Với tôi, tuần này tôi không vắng mặt và tôi sẽ ở nhà với bố mẹ như những người bạn thân thiết. Cơm nước cho gia đình. Sau khi có tiền, chúng ta sẽ đến đó trong tương lai .—— Cái này cho bạn là gì?

– Chà, bạn có thể để dành tuần trăng mật của mình cho đến khi chúng ta không quá kén chọn.

Anh ấy không nói gì, và anh ấy an ủi tôi. Nó quay mặt lại, ngồi trong góc, cúi gằm mặt, … xem điện thoại di động đang chơi điện tử.

Tôi không nói gì, tôi lặng lẽ đứng bên cửa sổ, hôm trước tôi đang nghĩ tôi nói với cô ấy rằng mọi chuyện sẽ không quá khó khăn, và rồi đôi khi suy nghĩ của bạn bè về tuần trăng mật làm gián đoạn sự rộng lớn của tôi. Tôi ngước mắt lên nhìn bầu trời đầy mây cao nhất, cũng khiến nước mắt tôi tuôn rơi.

Tháng đầu tiên …—— Đã đến lúc phải trả tiền cho mẹ kế của tôi. Tôi không biết phải trả bao nhiêu. Hỏi các chị trong nghề, từng chị. Tình hình tài chính của mỗi gia đình khác nhau nên nỗ lực sống của mỗi người cũng khác nhau. Cô gái độc thân, tất nhiên cô ấy cũng giống tôi. Cố gắng che thân. Nói với cha mẹ những gì họ có thể cho. Tại H & # 7887; Tôi yêu họ, họ biết cách trả lời. . Tính ra trong vài giờ ở nhà. Có thể là năm trăm mỗi cái!

– Có khi họ còn không thèm bật đèn, trừ tiền điện, chỉ ba xu thôi!

– Dạ, tối ai cũng sợ bật đèn!

– Ha … Ha … Ha …

Chị em xấu luôn viết mọi câu chuyện về một chủ đề … Chúng tôi đều hiểu. Bỗng cả ban cố vấn bật cười vì sự cố không bật đèn.

– Bật đèn ngủ giá bao nhiêu? Các bà xấu tính quá, để họ lấy chồng lần nữa đi .—— Trời đất, bây giờ họ khôn chứ không còn xấu như trước nữa.

– Ha … Ha … Ha … -Sau hai ngày thương lượng với bạn bè, cô dì chú bác …—— Cho tôi xin tiền!

– Ok, cho đi .—— Bạn thật buồn cười, bạn là con của mẹ. Em mắc cỡ lắm Sao dù có cho bao nhiêu đi nữa em cũng thấy có lỗi với anh?

– Tôi cho. (Anh ấy phát ra một giọng nói khó chịu. Anh ấy luôn như vậy, điều vô nghĩa đáng xấu hổ!)

Sau đó anh ấy biến mất. Từ chối trách nhiệm gửi tiền ăn. Anh ấy luôn tệ. Từ khi kết hôn, anh chưa bao giờ thấy cô bảo vệ mình. Anh ấy chỉ rời bỏ mình trước khi mỗi cơn gió mới đến. Gió to hay gió lớn khiến tôi yếu ớt, không biết treo cổ vào đâu vì anh đang chạy xe trên mái nhà. Cố lên, nếu sắp tới có bão thì sao? Tôi vẫn cô đơn?

Vỗ nhẹ cửa bếp, tôi không dám bước vào cho đến khi mẹ tôi ngẩng đầu lên. Thật lạ, tại sao cuộc gọi của anh ấy lại tự nhiên như vậy. Ở nhà, Lý Thông vui vẻ cười nói, trò chuyện với cô nghe rất vui vẻ. Rồi chúng ta cũng vào bếp nấu ăn cho con bạn, dù chúng có làm gì đi nữa thì trông chúng cũng rất tuyệt. Thế mà về làm dâu cũng được một thời gian rồi, đứng trước bếp cũng sợ, nhìn thấy mẹ kế cũng sợ. Hồi hộp lắm .—— Mẹ ơi!

– & # 7900;, bạn có thể đi lên, tại sao bạn lại ở đây?

– Mẹ ơi, tháng này vợ chồng mình cưới, không nhiều người ạ. Anh Hào cũng lo chuyện tiền bạc làm ăn nên … (Tôi không nhịn được cười). Tôi biết rằng chúng tôi làm việc chăm chỉ cho bản thân, vì vậy chúng tôi nên đóng góp nhiều hơn nữa … Mẹ ngước mặt lên nhìn tôi khiến tôi bối rối. Hãy nghe những gì cô bé vụng về này nói. Tôi bị căng thẳng! Có lẽ những bài thuyết trình dành cho hội thảo hay hội nghị dùng để đào tạo nhân viên mới vào công ty không tồi. Nhưng tôi có thể tắt radio bây giờ không? Tiếp tục lẩm nhẩm những bài diễn văn còn dang dở:

– Nhưng mà, có lẽ bây giờ thiếu thốn nhiều quá nên bố mẹ bỏ chúng ta đi. Vậy thì …

– Được rồi, tôi có thể trả tiền bữa ăn được không?

– Vâng … Ừm … Vâng .—— Bài phát biểu vẫn chưa kết thúc. Bao nhiêu sự chuẩn bị vẫn chưa được thể hiện nên tôi đã tìm hiểu ý của cô ấy và thoát khỏi tình trạng khó khăn. Điều này làm tôi bối rối. Tôi không biết phải nói gì bên cạnh mẹ anh. Nhanh lên, quên hết những gì tôi chưa nói, và rụt rè đưa số tiền 40% đang giấu trong tay cho mẹ. Mẹ, may quá, mẹ hiểu!

Quyên góp cho tháng tới … Tôi đã trở thành một con ma cũ. Đừng lo lắng, và càng trơ ​​hơn. Tôi đã đâm đơn kiện mẹ tôi cách đây nửa tháng rưỡi, có lẽ vì thế mà chị tự tin hơn chăng? Tóm lại là chả có chữ gì cả mà sao yêu là yêu: -mẹ ơi …- cái gì thế này? -Có tiền đây … Tiền đây … Mẹ ơi! -Ừ, tiền đã về … tiền đã về. May mắn thay, tôi đã mất hết tiền gần đây. Thật tuyệt vời! Tôi mừng vì đã chuyển tiền đúng hạn cho mẹ. Mẹ vẫn vui vẻ như ngày nào. Đây là cuộc sống, vì vậy nó sẽ phù hợp với tất cả mọi người.