Tay anh
Kể từ ngày đó, bàn tay duy nhất anh đưa cho em là của cải của anh Đối mặt với những lo lắng có thể hiểu được, qua ánh mắt của anh, có thể hiểu được điều gì?
Không có ngón tay duỗi ra, chai sần, nổi gân xanh, hồi nhỏ tôi chơi bóng chuyền. Thu hoạch một loại rau, rệp rau làm canh. Tập may, đan lát một mình, rồi đối diện với bàn tay khóc mẹ tựa không gian tan vỡ Em chờ anh nắm tay em đây bàn tay lặng lẽ biết vun đắp, gìn giữ- trời mưa. Ừ, em tiện tay đóng cửa lại, em vén chăn, vá áo xếp hoa, cầm mấy tấm ảnh trên tay soi sáng đọc sách đêm—— năm tháng nhọc nhằn, bàn tay dừng trên vầng trán lo lắng xoa dịu. Đau đớn, góp nhặt niềm vui-muôn phương-khi không có tay nhớ dành thời gian đan lát kiên nhẫn chờ đợi chút thời gian viết những vần thơ để xem chúng ta có được không …- Bà ơi trong tay cháu, cây bút nhỏ của cháu Sự giàu có đã cho tôi niềm vui cuộc đời
XuânQuỳnh
bắt đầu lại
bắt đầu lại từ trang giấy trắng, ánh đèn nền, những dòng kinh màu mực Tôi bắt đầu, và trái tim tôi như một đoàn tàu bùng cháy mong đợi và chuyển ga Bánh xe nước ngọt, trời xanh mây trắng, trẻ thơ tươi mát, bãi cát vàng nắng vàng như trước mùa lũ. Sự tĩnh lặng trong tình yêu của một ngày mới Theo dòng thời gian, quá khứ với thời gian trôi đi, kỷ niệm sẽ phai nhạt, mùa sen, mùa phượng ngày càng xa, mùa cúc họa mi đã bắt đầu khắp nơi, hoa đào tươi thắm. Hồng hồng, như chưa từng cùng ta chung tay, vĩnh viễn không nói gì, bởi vì mỗi sáng mặt trời mọc, ta lại bắt đầu mê luyến.
XuânQuỳnh
Thư gửi Quỳnh trên máy bay-Trái tim anh có mỏi vì yêu em mười lăm năm không? Cô gái bướng bỉnh. Cô gái hay cười. Mẹ con bạn sống được một tháng. Giường trắng tường trắng Tôi ngủ thiếp đi một mình Trái tim tôi bền chặt tôi yêu con tim tôi. Mùa đông ơi, nhịp tim có đau không? Đừng buồn, đừng lo, muốn lành thì phải lành mùa hè tiếng ve sầu trong khu vườn đầy nắng, sau bờ kè sông Dahong đỏ rực như trái tim tan nát
từ Xa xa em vội bước về Hà Nội mây phủ bên sông Hồng của em Máy bay em điểm xanh nào? Bệnh viện của em có phường không?
Trái tim anh nằm trên lồng ngực em, hãy nâng niu những ước mơ, những ước mơ, những ngày bình yên như em, anh sẽ luôn ở bên em, em mới bắt đầu những ngày đẹp nhất, những trò chơi hay, những cặp thơ hay nhất Riêng em chưa bao giờ anh viết được cho em Những tấm rèm nhung đỏ thắm mới bắt đầu kéo nến lung linh bên thềm Trái tim đau thương yêu âm nhạc là trái tim em mùa hè lành lặn Tổ ấm che chở cho anh .. .
Lưu Quang Vũ
Mây trắng đời tôi
Ngọn lửa vô hình chưa đặt tên là dòng nhựa trên cây, nhựa xuân, gió ẩn sau cánh buồm, phía chân trời sau biển Việc buôn bán cát tường và những giấc mơ với những vì sao đưa tôi đến với những người chưa đến từ tôi, tôi có hàng trăm phương hướng-nói lời của riêng bạn, nhưng gợi lên tâm hồn. Trong đêm đen, dù là một sớm mai ngắn ngủi, dù tia chớp cũng đủ khiến anh nhìn thấy khuôn mặt em
trên mái nhà, ngọn cây cao trong rừng, trong lòng chua xót, thân em trắng xóa. Thơ của một đời thơ thức, thơ viết cho người Trên bể thời gian, em cứ viết những câu thơ như đinh đóng trên vỏ dưa xanh mùa hạ để bảo đồng hồ cho những người xa quê thêm nối kết ta. Sợi dây của anh, trong sáng, trong mắt ngô … – Lưu Quang Vũ