Bạn Ngọc mất lúc 12 giờ 20 phút. Ngày 23 tháng Chạp (tức ngày 11 tháng 11 Nhâm Thìn). Ông tên thật là Nguyên Ngọc (còn có tên khác là Thy Thy Tống Ngọc), ông sinh ngày 4 tháng 10 năm 1925 tại Cửa Ông, thành phố Quảng Ninh. Thy Ngọc là cán bộ của Nhà xuất bản Kim Đồng (1957-1987) và là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.

Linh hồn nhà văn bị giam trong Bảo tàng Vui vẻ Thành phố, số 125 phố Bành Hồng, Hà Nội. Lễ viếng sẽ bắt đầu từ 7 giờ 30 phút đến 9 giờ ngày 25-12. Sau đó, thi hài anh được đưa về Đài hóa thân Hoàn Vũ (Nghĩa trang Văn Điển) để hỏa táng.

Thy Ngọc là nhà văn tâm huyết cả đời sáng tác nhạc cho thiếu nhi Việt Nam. Từ tiền tuyến Việt Nam đến Hải Phòng (Dân Chủ), anh đã dấn thân vào công việc viết lách từ rất sớm. Năm 1950, ông làm tổng thư ký Hiệp hội Văn hóa Khởi nghĩa Tài Bình. Từ năm 1955 đến năm 1957, ông làm giảng viên văn học và hội họa tại Hà Nội. Từ năm 1957 đến năm 1987, ông làm biên tập viên tại Nhà xuất bản Gia Đông, từ năm 1987 đến năm 2001, ông thường xuyên làm việc với tờ báo Hách Quảng Độ (Thành phố Hồ Chí Minh), giữ các chức vụ: Trợ lý Thư ký Tòa soạn, Xưởng in, Phụ trách Phòng Ghi âm. ..

Cuốn sách đầu tiên của Thy Ngọc là cuốn lịch sử viết cho trẻ em Vệt đê (Cộng Lực, Hà Nội, 1943). “White Pigeon Class”, được tái bản bởi NXB Jindong, tác phẩm cuối cùng của ông được in vào năm 2012.

Cuối năm 1942, Thy Ngọc mới 17 tuổi, đang là học trò của Thành Chung, tôi nghe nói về Nhà xuất bản Công. Lục Hà Nội (Lục, Hà Nội) sẽ in tập truyện đầu tay Võ Đế. Đầu năm 1943, cuốn sách được xuất bản. Khi đến NXB thu tiền bản quyền, Thy Ngọc có cơ hội gặp Nan Cao. Nan Cao đã gợi ý cho anh: “Anh nên viết về người nghèo.” Câu nói của những nhà văn nổi tiếng như Nan Cao không chỉ là nguồn động viên to lớn mà còn là hướng đi mà Thy Ngọc cầm bút.

Năm 1944, Tam Kỳ Press in cuốn sách thiếu nhi thứ hai của ông “Hai cuộc trốn chạy”. Cơ thể, vai trò là một con bọ dừa. “Thành thật mà nói, tôi là một sinh viên. Tôi say sưa viết và sau đó in. Tôi say mê công việc của mình. Tôi không nghĩ mình sẽ trở thành một nhà văn. Nhưng sau đó khi tôi trở lại làm việc tại Nhà xuất bản Gia Đông, tôi đã nghĩ như vậy. Viết cho trẻ em là công việc đúng đắn của tôi “, Thy NgọcChia sẻ trong cuộc trò chuyện với giới truyền thông.

Thy Ngọc đã giành được các giải thưởng văn học, chẳng hạn như “Giải thưởng truyện và thơ thiếu nhi” (1969) của Ủy ban Thiếu nhi và Nhi đồng Việt Nam. Bộ Giáo dục tặng Bằng khen “Có nhiều sáng tác giáo dục thiếu nhi xuất sắc” (1987).

Ở tuổi 88, nhà văn đã có 70 năm kinh nghiệm trong nghề viết cho thiếu nhi. Ngoài viết văn và làm thơ, anh còn viết bìa và minh họa cho gần 300 cuốn sách của Jin Dong. Các tác phẩm của anh được độc giả trẻ đánh giá cao. Đài truyền hình Việt Nam hiện đang chuyển thể tác phẩm “Lớp học bồ công anh trắng” thành 8 tập.

Người viết vẫn cho rằng viết cho thiếu nhi trước hết phải mang tính giáo dục, đơn giản nhưng phải luôn hấp dẫn. Trong ba danh hiệu nhà văn, nhà thơ, họa sĩ, Thy Ngọc luôn mong được gọi bằng cái tên thân thương: “bạn của con”.

– Hai cuộc vượt ngục (truyện năm 1944)

– Cu Tý (truyện năm 1954)

– bài hát tuổi thơ (truyện thiếu nhi 1954) -lớp chim bồ câu trắng (1957) Câu chuyện của năm tháng) – Tiếng chim hót (Thơ, 1962) – Chuyện tình của một cô bé (Truyện, 1963) – Nhãn tay (Truyện, 1969) – Tên lửa bút chì (Thơ, 1972) – — Cánh Ngựa Trắng (Truyện, 1976)

– Khúc hát trong ngõ (Truyện, 1986))

– Còn bầu trời (Sử ký, 1991)

– Thơ cho em (Thơ, 1994) Năm)

– Những trang sách viết từ nhỏ (tuyển tập, 1995) .

– Học dưới trời xanh (Thơ, 1995)

– Trò chuyện với cháu (Thơ, 2007) — -Nhà người lớn (2005)

– Trăm tay nghìn mắt (2008)

– Lời hứa ngày mai (2009)

Con trai này