Ngay cả việc tôi cao hơn các bạn trong lớp cũng bị mẹ lôi xuống làm lý do mắng mỏ. Có nhiều cái đến mức tôi phải hút thuốc bí mật để không cao thêm. Vì vậy, tôi lại bị đánh vì tội hút thuốc. Cô ấy bắt tôi đi học tiểu học. Khi tôi ra trường và đi dạy, lương giáo viên tiểu học thấp lắm, cô mắng tôi báo lương “không đủ răng”. Tôi nóng tính quá, tôi nghĩ “mẹ chọn chứ không phải con”. Nghe tin, mẹ lại mắng “con đủ lông đủ nếp không coi cha mẹ ra gì”

Kể cả khi lấy chồng, mẹ tôi cũng muốn tôi chọn chồng nhưng bà nhất quyết không chịu. Hãy để tôi quyết định. Năm nay tôi 48 tuổi, nhưng hễ tôi làm bất cứ việc gì là cô ấy bắt tôi phải làm theo ý mình. Tôi cũng phải ép tâm làm theo ý mẹ, tôi không dám phản bác, nhưng vì tôi lớn tuổi nhất nên tôi không muốn trở thành hình mẫu xấu cho các anh chị.

>> Cha mẹ Việt Nam

Ngoài ra, cha tôi qua đời năm tôi 12 tuổi. Lúc đó, tôi thật ngây thơ và không hiểu. Tối hôm đó mẹ đi dự đám giỗ nhà bên kia sông. Tôi thấy ba tôi đã ngủ say, và đột nhiên đứng dậy hét lên. Tôi nghĩ anh ấy là một người mơ mộng, vì vậy tôi đã đắp chăn cho anh ấy. Sau đó, anh ấy không bao giờ thức dậy nửa chừng. Mãi sau này, tôi mới biết bố tôi bị tai biến. Giá như tôi biết điều này và hát, có lẽ cơ hội cứu sống anh ấy của tôi sẽ cao hơn. Tôi sẽ không đánh mất tình yêu của bố như bây giờ. Mẹ tôi cũng sẽ dễ dàng hơn trong việc nuôi dạy bốn anh em tôi.

Vì vậy, bên trong, tôi vẫn cảm thấy bên trong. Tôi luôn muốn làm điều gì đó để bù đắp những sai lầm của mình. Mẹ tôi đã làm việc chăm chỉ để nuôi dạy anh em của mình và cho chúng tôi ăn một cách thích hợp, vì vậy tôi thậm chí không cho phép bản thân và các con, và bà thất vọng. Cái này khác. Tôi nuôi chúng bằng tình yêu thương thay vì áp đặt. Khi con tôi vào đại học, tôi sẽ cho chúng lời khuyên, nhưng việc chọn nghề là tùy thuộc vào chúng. Bây giờ chúng tôi học lớp ba, sắp thi đại học, tôi cũng sẽ cho anh ấy lựa chọn. Cuộc sống của tôi không có kế hoạch nên tôi không bao giờ ép buộc con cái. Tuy nhiên, hết lần này đến lần khác, tôi cũng rất nghiêm khắc khi nuôi dạy con cái. Tôi cho chúng chọn nghề chứ không bao giờ để chúng bỏ học.

– Bạn nghĩ gì về bố mẹ của bạn?

Phương Vy

>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress .reporter. Xuất bản tại đây.